Thượng Cảm Ứng Thiên:
“Kiến tha vinh quý, nguyện tha lưu biếm. Kiến tha phú hữu, nguyện tha phá tán”. (Thấy người khác vinh hiển, sang cả, mong họ bị lưu đày, biếm trích. Thấy người khác giàu có, mong họ tàn mạt), điều này chính là “cái ác ẩn tàng”.
Trong chú giải đoạn đầu tiên nói rất hay.
“Phàm những ai được vinh hiển, sang cả, đều chẳng phải là ngẫu nhiên, mà đều là do đời trước [người ấy] đã tích lũy thiện duyên, vun trồng cội đức từ trước, cũng như do tổ tông tích đức mới có thể được như vậy. Kẻ trông thấy [tình huống như vậy], hãy nên khởi tâm mong mỏi, hâm mộ. Chẳng phải là hâm mộ sự vinh hiển, sang cả của họ, mà thật ra là mong mỏi, hâm mộ sự tu tập từ trước của người đó”. Chúng ta hãy xem đoạn này, kiểu tình chấp ác ý này từ xưa đến nay trong và ngoài nước đều có, không những là có ở trong cõi người mà đều có trong đường súc sinh, ngạ quỷ, địa ngục. Nguyên nhân là do mê chấp quá nặng. Người thế gian có ai mà không tham tài, nếu không tham tài thì họ không phải là người phàm mà là Thánh nhân. Người phàm khởi tâm động niệm đều bị phiền não che lấp.
Phiền não là gì? Là tham sân si mạn. Phàm phu sống trong tham sân si mạn thì làm sao không khổ được chứ. Tâm niệm tham sân si mạn có thể đạt được vinh hoa phú quý hay không? Nói cho quý vị biết nhất định không đạt được. Trong chú giải nói rất hay, Phật Bồ-tát cũng nói như vậy, chúng ta lại xem mỗi một tôn giáo, Thượng Đế Thần Thánh của họ cũng nói như vậy. Vinh hoa phú quý không phải là ngẫu nhiên có được mà đều do từ trong kiếp trước tích lũy vun trồng. Nhà Phật nói rất hay “Muốn biết nhân đời trước, xem quả báo đời này”, ý nghĩa của câu này chính là nói rõ bạn muốn biết đời trước bạn tu nhân gì thì những gì cuộc đời này của bạn có được, bạn thọ dụng được chính là quả báo, đây gọi là “Trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu”. Đời trước bạn trồng nhân gì thì sự thọ dụng của đời này, hưởng thụ của đời này, hoàn cảnh của đời này đều là do nhân tạo ra từ đời trước. Phật lại nói “Muốn biết quả tương lai, xét nhân gieo hiện tại”, nếu bạn muốn biết kiếp tiếp theo của bạn thế nào, kiếp tiếp theo tốt hay không thì nhìn những nhân mà trong đời này bạn đã tạo. Kiếp này bạn trồng thiện nhân thì kiếp sau bạn nhất định được thiện quả. Nếu kiếp này tâm hạnh của bạn bất thiện thì kiếp sau đâu có được thiện quả. Chúng ta cần phải hiểu đại đạo lý này. Phật giảng cho chúng ta về tài phú, đời này bạn phát tài, bất luận bạn dùng phương thức gì, bạn kinh doanh cũng được, làm thuê cũng được, làm chính trị cũng được. Ngày nay chúng ta đều biết được quan chức chính phủ ở nhiều nơi nhận hối lộ. Nhận hối lộ vẫn là có trong vận mạng, nếu trong vận mạng không có thì nhận hối lộ một chút lập tức sẽ xảy ra chuyện, liền vi phạm pháp luật và bị sự trừng phạt của pháp luật. Dù nhận hối lộ có nhiều đi nữa nhưng cả đời vẫn không bị làm sao, đó là do trong vận mạng có, nếu họ không nhận hối lộ thì trong vận mạng vẫn có nhiều tài phú như vậy, chỉ có điều là có muộn hơn một chút. Đây là việc sớm hay muộn mà thôi, trong vận mạng mà có thì mất cũng không mất đi đâu được, trong vận mạng không có thì cầu cũng cầu không được. Chúng ta cần hiểu rõ đạo lý này, chính mình tự suy nghĩ tỉ mỉ, mình có giống người có vận mạng phú quý không? Rồi lại suy nghĩ tỉ mỉ sâu xa hơn là chính mình có đáng được hưởng phú quý hay không?
Chúng ta đã đọc truyện Liễu Phàm Tứ Huấn, các bạn xem tiên sinh Liễu Phàm có thể tự phản tỉnh, đây là người thông minh, là người có trí huệ. Phật nói với chúng ta làm thế nào để tu được tài phú? Là do tu bố thí tài mà có. Phật khuyên chúng ta trồng phước, thế gian có ba loại phước điền là nơi chúng ta trồng phước và tu phước. Phước điền đầu tiên là cha mẹ, cha mẹ là “Ân điền”, người hiếu dưỡng cha mẹ là người có phước. Phước điền thứ hai là phụng sự Tam bảo, Tam bảo là “Kính điền”, thế nhưng Tam bảo cần trọng thực chất không trọng hình thức, đạo lý này có mấy người hiểu được? Người rõ lý thì sẽ hiểu. Khi tôi giảng kinh đã nói với chư vị mấy lần rồi, tổng thống của Singapore hiện nay là ông Nathan, tôi rất khâm phục ông. Ông đã nói với tôi ông rất tôn trọng Phật giáo, “Phật giáo trọng thực chất không trọng hình thức”, câu nói này là câu của người trong nghề, nhà Phật chúng ta có rất nhiều người xuất gia đều nói không được câu này. Cho nên tam bảo cần trọng thực chất, không trọng hình thức.
Lần này Đài Loan gặp phải trận động đất lớn, khu vực Phố Lý ở Nam Đầu có rất nhiều ngôi chùa đều bị hủy hoại hết, bị hủy hoại trong trận động đất. Có người hỏi: “Vì sao có nhiều người tu hành như vậy lại gặp phải tai nạn này?” Có người nói với tôi là có người hỏi Ngộ Đạo Pháp sư, Ngộ Đạo Pháp sư không trả lời được, kỳ thực rất đơn giản là Phật pháp trọng thực chất không trọng hình thức. Nói cách khác là xem trọng sự tu hành chân thật, không xem trọng bề ngoài, làm ra cái dáng vẻ bên ngoài thì không được rồi. Sám Vân Pháp sư cũng ở tại khu vực động đất Nam Đầu, đạo tràng của Ngài vì sao lại vô sự? Vì Ngài là người tu hành chân thật thì tự nhiên sẽ có chư Phật hộ niệm, long thiên thiện Thần bảo vệ, đó là chân thật tu hành. Mấy năm trước tôi nghe nói khu vực gần nhà kho của Xưởng in Thế Hoa gặp phải hỏa hoạn, nhà xung quanh bốn phía của nhà kho đều bị cháy hết nhưng chỉ có nhà kho của ông là vô sự. Trong kho của ông có để Đại Tạng Kinh, Đại Tạng Kinh vừa in xong để ở trong đó, có long thiên thiện thần bảo vệ. Chúng tôi tin chắc rằng số kinh điển này nhất định có tác dụng rất lớn, tương lai nhất định cúng dường người tu hành thật sự và Tổ sư Đại đức nên mới có thiện thần bảo vệ. Số lượng kinh rất nhiều sẽ cúng dường đi tứ phương nên không biết là khu vực nào có người thật sự tu hành. Chính là như vậy, xây một ngôi chùa, mặc quần áo của người xuất gia, nếu hình dáng và tâm hạnh đều không giống như Phật Bồ-tát thì việc này không có tác dụng gì. Trước đây lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam có nói: “Đáng sanh tử như thế nào thì vẫn sanh tử như thế đó, đáng gặp phải tai nạn thế nào thì vẫn gặp tai nạn như thế đó”. Cho nên cần phải chân thật tu hành.
Thử hỏi xem chúng ta có tâm hiếu dưỡng cha mẹ không? Có hành vi hiếu dưỡng cha mẹ không? Bạn làm được hay chưa? Có phải bạn thật sự cung kính Tam bảo? Cung kính Tam bảo không phải là ngày ngày cúng dường hoa thơm quả ngọt, mỗi ngày khấu đầu ba ngàn lạy mà trong tâm vẫn là tham sân si mạn thì không có tác dụng gì, đó là giả mà thôi. Chúng ta lấy cái gì để cúng dường tam bảo? Là lấy sự tu trì chân thật, những điều mà Phật trong kinh dạy chúng ta làm, chúng ta đã làm được chưa? Phật nói rất nhiều rồi, chúng tôi chọn ra năm khoa mục, “Tịnh nghiệp tam phước” bạn đã làm được chưa? “Lục hòa kính” bạn đã làm được chưa? “Phổ Hiền thập nguyện” bạn đã làm được hay chưa? Những điều khác chưa cần nói đến nếu chúng ta đều có thể làm được chỉ năm khoa mục này thôi thì chính là phụng sự sư trưởng. Đây chính là chân thật quy y Tam bảo, trồng phước trong Kính điền, cái phước này lớn.
Phước điền thứ ba là “Bi điền”, “Bi điền” là cứu tế hết thảy khổ nạn chúng sanh, đây là trồng phước. Cho nên bạn bố thí tài thì được tài phú, bố thí mà chấp tướng thì là phước báo, bố thí mà không chấp tướng thì là công đức. Bố thí pháp được thông minh trí huệ, bố thí vô úy thì được khỏe mạnh sống lâu. Người thế gian đều tham tài phú thông minh khỏe mạnh sống lâu, nhưng đây là quả báo, bạn không tu nhân thì lấy đâu ra quả báo, bạn muốn có được quả báo thì nhất định phải hiểu được tu nhân, cho nên càng bố thí tài thì càng được nhiều tài. Bố thí là tu nhân, bạn tu nhân càng nhiều thì quả báo đương nhiên sẽ nhiều. Bố thí pháp nhiều thì tăng trưởng thông minh trí huệ. Bố thí vô úy nhiều, bố thí vô úy là thật sự lấy tâm từ bi yêu thương chăm sóc hết thảy những người cần chăm sóc như người già, người khuyết tật, đây là những người cần chăm sóc, cần giúp đỡ, nếu bạn thật sự có tâm này, khi gặp phải bạn thật sự chịu làm thì quả báo của bạn là khỏe mạnh sống lâu. Trồng thiện nhân nhất định được thiện quả. Phật Bồ-tát dạy chúng ta, hết thảy tôn giáo Thần minh đều dạy chúng ta tài vật bất nghĩa nhất định không được lấy, vật bất nghĩa là gì? Là không nên có được. Nếu tài vật bất nghĩa bạn có được rồi thì nhất định sẽ gặp tai nạn rất khó tưởng tượng được. Sự việc thế này từ xưa đến nay trong và ngoài nước đều có, có rất nhiều.
Hôm trước chúng tôi xem thấy trên báo chí chính phủ Úc chuẩn bị lập pháp về việc cấm đánh bạc. Hiện nay trên mạng Internet của Úc phát hiện có hành vi đánh bạc, có rất nhiều người vì đánh bạc mà khuynh gia bại sản, ly hôn, tự sát, tạo thành tổn thất rất nghiêm trọng đối với xã hội. Họ muốn chế định pháp luật để ngăn cấm đánh bạc. Đây là một chính phủ có trách nhiệm, đây thật sự là một biện pháp bảo vệ người dân. Chúng ta từ trong chuyện Liễu Phàm Tứ Huấn có được gợi ý, khi tiên sinh Viên Liễu Phàm làm tri huyện, khởi một thiện tâm giảm tiền thuế ruộng hay gọi là tiền thuê đất. Giảm tiền thuế thì mấy chục vạn người nông dân được lợi ích, nghĩa cử này của ông đã bằng làm vạn điều thiện rồi. Những quan viên của chính phủ Úc, họ hiểu được đạo lý này, lập ra luật lệ này để chấp hành, một niệm này cũng là tích được vạn điều thiện, không chỉ là vạn điều thiện, bao nhiêu người được lợi ích vậy? Không có một tôn giáo nào mà không cấm cờ bạc, cổ Thánh tiên Hiền Trung Quốc rát cổ khô họng khuyên nhủ mọi người an phận thủ thường, tích đức tu thiện thì tiền đồ của bạn sẽ xán lạn. Có mấy ai phát tài mà dựa vào cờ bạc chứ? Có mấy ai phát tài mà dựa vào trộm cắp khởi nghiệp chứ? Từ xưa đến nay trong và ngoài nước đều tìm không thấy, chúng ta cần hiểu rõ đạo lý này, biết được chân tướng sự thật. Phật Bồ-tát thường dạy chúng ta “An bần lạc đạo, tri túc thường lạc”. Chúng ta trong kinh điển của những tôn giáo khác cũng xem thấy Thần Bần, bần là cuộc sống vật chất không sung túc, Thần là cuộc sống tinh thần sung túc. Ở Trung Quốc Khổng lão Phu Tử của Nho gia thường xuyên tán thán Nhan Hồi. Nhan Hồi sống một cuộc sống bần cùng về vật chất “Một giỏ cơm, một bầu nước”, ngay đến ăn cơm cũng không có bát, dùng tre để đan thành một cái giỏ để đựng cơm, uống nước thì ngay đến cốc cũng không có nên ông dùng một quả bầu rồi khoét rỗng ruột bên trong để làm gáo uống nước, ông bần cùng đến mức độ như vậy. Tuy nghèo như vậy nhưng niềm vui của Nhan Hồi thì không ai có thể sánh bằng ông, niềm vui của ông là gì vậy? Chính là đạo, an bần lạc đạo. Điều này chính là niềm vui của Thánh Hiền, tất cả phiền não tham sân si mạn đều đoạn sạch rồi. Chúng ta là phàm phu không biết được niềm vui của ông, tâm cảnh của ông dung hòa thành một thể với hư không pháp giới, cảnh giới này ai có thể nghĩ đến được? Ai có thể thể hội được? Đây chính là công phu học vấn và tu dưỡng của ông, sự viên mãn của trí huệ. Đọc sách học Phật chẳng qua là nâng cao cảnh giới mà thôi, khiến cho chúng ta có được niềm vui thật sự ở trong đó.
TRÍCH THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG (TẬP 89)
PS TINH KHÔNG