Hòa Thượng Tịnh Không, Lời dạy của đức phật

In Kinh bố thí, làm pháp bố thí

Thiên Thủ Thiên Nhãn - Quán Thế Âm Bồ Tát
Tôi học Lão Pháp sư Ấn Quang. Lão Pháp sư Ấn Quang cả đời tất cả tiếp nhận cúng dường của bốn chúng, toàn bộ đều dùng ở in Kinh bố thí, làm pháp bố thí. Tôi nghĩ việc này rất có đạo lý, cách làm này chân thật là có trăm lợi mà không một hại, cho dù sách in ra người ta đem đi bán lấy tiền cũng là việc tốt. Có người đem đi bán thì họ cũng xem, vậy thì đây cũng là việc tốt. Cho nên cả đời tôi học tập với lão Hòa thượng, càng thí càng nhiều.
Tôi học Phật đến năm nay là năm mươi tám năm, hiện tại bố thí “Đại Tạng Kinh” cũng sắp gần mười ngàn bộ. Những năm gần đây, chúng ta qua lại với rất nhiều tôn giáo trên thế giới, hy vọng tôn giáo thế giới là người một nhà, mang đến cho xã hội an định hòa bình vĩnh viễn. Cho nên, phạm vi chúng ta bố thí tài, bố thí pháp, bố thí vô úy rộng lớn, mở rộng đến tất cả tôn giáo, chân thật cũng làm ra được thành tích. Trong đời quá khứ, trong mạng không có tu tài bố thí, ngay đời này có, tuy là không nhiều, như nhà Phật đã nói: “Phật Thị môn trung, bất xả nhất nhân”, tốt! Không có lòng tham, không có tâm đố kỵ. Quả báo của bố thí phápthông minh trí tuệ thêm lớn. Tôi chính mình có thể cảm nhận được, mỗi năm không như nhau, mỗi tháng không như nhau, khỏe mạnh sống lâu.
Vốn dĩ tuổi thọ của tôi chỉ có bốn mươi lăm tuổi. Năm bốn mươi lăm tuổi đó, tôi thật có một trận bệnh, trong lòng tôi có dự định, thọ mạng đến rồi, cho nên cũng không đi tìm bác sĩ, cũng không uống thuốc. Tôi tin tưởng bác sĩ chỉ có thể trị bệnh, không thể trị mạng. Thọ mạng hết rồi, cho nên cũng liền niệm Phật cầu sanh Tịnh Độ. Tôi niệm hết một tháng thì khỏi bệnh. Cả đời này của tôi không có bước vào bệnh viện, không hề có bệnh. Lần đó, tôi vượt qua được ải quan. Còn có một lần, năm tôi bảy mươi bảy tuổi, thời gian bệnh không lâu, chỉ bốn ngày. Bốn ngày đó chính tôi biết rõ ràng, cũng là có thể đi, trong lúc bệnh như mộng mà không phải mộng, tôi thấy A Di Đà Phật, thấy Tỳ Lô Giá Na Phật, thấy Quan Thế Âm Bồ Tát. Tôi chân thật muốn đi rồi. Bên cạnh còn có người hỏi tôi, ông còn cái gì không thể buông xả hay không, còn có vướng bận gì không, còn có muốn gặp ai không, có còn muốn nhờ người khác làm việc gì đó hay không? Tôi nói tôi không còn muốn thứ gì, tôi chỉ nói một câu: Nếu như Phật Bồ Tát muốn tôi lưu lại thế gian này giúp đỡ chúng sanh khổ nạn, thì cũng được, ở thêm vài năm cũng không hề gì, đối với tôi mà nói không có chướng ngại lớn nào. Vào lúc này thì tôi tỉnh lại. Khi tỉnh dậy thì không còn bệnh, cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng. Tôi lại qua rất nhiều năm rồi, năm năm rồi, cho nên nói là bạn chân thật có thể làm ba loại bố thí này.
– Trích Tu Hoa Nghiêm Áo Chỉ Vọng Tận Hoàn Nguyên Quán (Tập 43). HT. Tịnh Không giảng, Vọng Tây cư sĩ dịch.
Xin thường niệm
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Được gắn thẻ , , , ,

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *