Ngày xưa có một chú tiểu Sa Di đến học Phật giáo với một vị thầy rất sáng suốt. Chú là một đứa đệ tử rất tốt. Chú rất lễ phép, thành thật và biết vâng lời. Chú học đạo rất nhanh.
Thầy của chú rất sáng suốt có thể đoán biết trước được chuyện tương lai. Lần đầu tiên mới gặp, vị thầy xem tướng biết thọ mạng của chú học trò nhỏ này sẽ kéo dài không lâu. Ngày nọ, ông ta tính ra và nhận thấy rằng chú học trò này chỉ còn sống được bảy ngày nữa thôi. Vị thầy rất buồn.
Ông ta gọi người đệ tử lại và bảo rằng: “Này con, đã lâu lắm con không được gặp mẹ con. Thầy nghĩ con cần nghỉ một thời gian để về nhà thăm mẹ con và sau tám ngày hãy trở lại đây.” Vị thầy dạy như vậy với hy vọng rằng chú này có thể chết tại nhà cha mẹ của chú.
Khi người đệ tử đi rồi, vị Thầy cảm thấy rất buồn cho chú. Ông ta nghĩ rằng ông không bao giờ có thể gặp lại chú nữa.
Tám ngày sau, người đệ tử trở lại. Vị thầy mừng rỡ và rất ngạc nhiên thấy chú vẫn khỏe mạnh. Chú không lộ vẻ gì cho thấy rằng chú giống như người sắp lìa đời.
Cuối cùng, vị thầy muốn tìm hiểu nguyên nhân tại sao. Ông nói với người đệ tử: “Này con, ta đã nhiều lần xem tướng đoán việc tương lai, và chưa bao giờ sai lầm.
Ta bảo con trở về thăm nhà vì ta biết chắc rằng con sẽ chết trong vòng bảy ngày. Nhưng bảy ngày đã trôi qua, không những con vẫn còn sống mà trông con có vẻ khỏe mạnh. Yểu tướng sắp lìa đời nơi con đã biến mất. Vậy con đã làm sao mà được như vậy?”
Nghe nói thế, người đệ tử sửng sốt. Chú không biết phải trả lời với Thầy thế nào. Vị Thầy liền bắt đầu nhập định và biết rõ sự việc.
“Trên đường về nhà có phải con đã cứu sống một đàn kiến?”
“Thưa thầy, dạ có. Trên đường về nhà, con gặp thấy một đàn kiến rơi xuống nước. Nhìn thấy đàn kiến sắp bị chết đuối, con liền đưa một khúc gỗ xuống để cứu chúng.”
“Ðúng vậy. Do lòng từ bi cứu đàn kiến mà con được sống lâu. Các thánh nhân đã dạy rằng: ‘Cứu một mạng sống, phước đức lớn hơn xây dựng một ngọn tháp bảy tầng.’ Con nhờ cứu hàng trăm chúng sanh, mà con sẽ được sống trường thọ.
“Nay tương lai của con thật huy hoàng, nhưng con vẫn nên tiếp tục cứu độ cho mọi chúng sanh. Con cần phải truyền bá giáo lý của đức Phật. Hãy dạy cho mọi người nên có lòng từ bi. Và khuyên tất cả đừng nên sát sanh. Hãy để cho mọi thú vật sống an lành.”
Người đệ tử không bao giờ quên lời thầy dạy. Chú đã nỗ lực tinh tấn tu hành và trở thành một đại sư. Chú đã sống rất thọ, và trường thọ.
LÒNG THƯƠNG YÊU SỰ SỐNG
(THE LOVE of LIFE)
Tác giả: G.B. Talovick – Người dịch: HT. Thích Trí Chơn
Tiếng Anh:
The Sami Who Rescued The Ants
Once there was a little sami who studied Buddhism with a very wise Teacher. He was a very good student. He was respectful, sincere, and obedient. He learned very quickly.
The Teacher was so wise that he could foretell the future. The Teacher knew from the beginning that his little student could not live very long. One day he counted and realized that the little student had only seven days left to live. He felt very sad.
The Teacher called the little sami to him. He said, “Hey, little sami, you haven’t seen your mother for a long time. think you need a vacation. You run on home and visit your mother, and come back eight days from now.” He did this so at least the little sami could die in his own parents’ home.
When the little sami left, the Teacher was very sorry. He thought he would never see his little student again.
Eight days later, who should show up but the little sami! His Teacher was delighted, but he was also puzzled, because the little student looked wonderful. He didn’t look like someone who had been about to die.
Finally, the Teacher decided to find out what had happened. He told the boy, “Son, I have foretold the future many times, and I have never been wrong.
I sent you home because you were doomed to die within seven days. But the seven days have already passed. Not only are you still alive, but you look great. The image of death has left you. How did you do it?”
The little sami was thunderstruck. He didn’t have any idea how to answer his Teacher, so the Teacher entered the settled state of meditation. Before long, he understood.
“Son, on the way home, did you save some ants?”
“Yes, Teacher, on the way home I saw a whole bunch of ants trapped by some water. They were about to drown, so I got a piece of wood and rescued them.”
“That’s it, then. Your kind heart has earned you a long life. The wise men of old said, ‘Saving one life earns more merit than building a pagoda of seven stories.’ You have saved hundreds of lives, so you will live a very long time now.
“You have earned a good future, but you still have to keep working to save living creatures. You must spread the message of the Buddha. Teach all people to be merciful. Tell everyone not to kill living creatures. Let animals live in peace.”
The little sami never forgot his teacher’s words. He worked very hard and became a great monk. He lived for a long, long time.