Tịnh Độ

Sanh tử đại sự

Ý nghiệp dừng thì sanh tử mới dứt
Sống chết là việc vô cùng trọng đại, cho nên nói “sanh tử đại sự”. Tại sao là đại sự? Bởi vì “một khi mất thân người, muôn kiếp khó được lại”, một khi mất đi thân người thì nhất định sẽ đọa vào ba đường ác. Nỗi khổ của ba đường ác, không cần đợi đến lúc đối mặt, hiện tại chúng ta chỉ cần suy nghĩ, thì toàn thân sẽ toát mồ hôi. Nỗi khổ đó vốn dĩ không phải dùng ngôn ngữ mà có thể hình dung được, chỉ cần nghĩ đến, nội tâm sẽ vô cùng sợ hãi, cho nên nói là “đại sự”.
“Vô thường” có nghĩa là chết. Sống và chết vốn là một thể, giống như mặt trước và mặt sau của trang giấy, giấy mặt trước không lìa giấy mặt sau. Vì vậy, có sống thì có chết, sống và chết cùng hiện hữu, chỉ cần một hơi thở ra không vào, lập tức là chết đi. Thế nên, sống và chết không tách rời nhau được.
Chúng ta sống ở thế gian này, thật ra đã cùng ở với cái chết rồi, qua một ngày thì tiến gần đến cái chết một ngày, đến gần vua Diêm La một ngày. Không chỉ như thế, đối với chúng ta mà nói, cái chết mai phục tứ phía, bất kỳ lúc nào cũng vây quanh chúng ta, bởi vì chúng ta lúc nào cũng đều có thể gặp vô thường, không phải nói chết rồi mới tiếp cận vô thường, hoặc là lúc bệnh nặng vô thường mới đến, không phải vậy. Là bất kỳ người nào, bất kể là tuổi trẻ, tuổi già, mạnh khỏe, bệnh tật, bất kỳ lúc nào đều có thể gặp cái chết.
Một người chân chính học Phật, tâm vô thường của họ rất sâu dày, có tâm vô thường sâu dày này, họ mới phát nguyện tu hành, như thế trải qua một thời gian, họ sẽ phát hiện, vốn dĩ bản thân là một phàm phu thật sự, thiện căn cạn mỏng, phước đức ít ỏi, căn bản là không thể nương vào sức mình để giải thoát luân hồi sanh tử của bản thân.
Trích từ: ĐẠI Ý KINH VÔ LƯỢNG THỌ
Pháp Sư Huệ Tịnh – 慧淨法師- Dharma Master Huijing
Được gắn thẻ ,

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *