Phật giáo xác thực là giáo dục nhưng ngày nay vì sao bị người khác xem là tôn giáo, là mê tín vậy? Phật giáo bị biến chất rõ rệt nhất vào thời Từ Hy thái hậu [cuối triều Thanh], tội lỗi này của Từ Hy rất nặng!
Chúng ta ngày nay nói hóa giải tai họa, muốn trị gốc, trị gốc thì phải nương vào giáo dục. Tôn giáo nhất định phải giáo dục, làm công việc giáo dục tôn giáo. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni khi còn tại thế, ngày nào ngài cũng giảng kinh thuyết pháp, không gián đoạn ngày nào. Một ngày không phải tám tiếng đồng hồ, chúng ta hiểu rồi, nhận biết Phật giáo rồi, mới bội phục ngũ thể đầu địa.
Thầy tôi là Chương Gia đại sư khuyên tôi xuất gia, dạy tôi học theo đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Tôi chấp nhận. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni một đời giảng kinh, bắt đầu từ năm 30 tuổi cho đến năm 79 tuổi ngài viên tịch. 49 năm giảng kinh thuyết pháp.
Năm 26 tuổi tôi bắt đầu học Phật, năm 33 tuổi thì xuất gia, xuất gia rồi là bắt đầu giảng kinh thuyết pháp, dạy Phật học viện. Năm nay 52 tuổi rồi. Phật giáo là giáo dục, chẳng phải mê tín, chẳng phải tôn giáo. Điều này cần nên hiểu, Phật giáo là giáo dục. Cho nên thầy tôi muốn tôi đi con đường này, tôi rất hoan hỷ, một đời dạy học. Khi mới học Phật thầy bảo tôi xem cuốn sách gì? Xem cuốn Thích Ca Phổ, Thích Ca Phương Chí. Thầy nói với tôi: “ Chú muốn học Phật, đầu tiên chú phải nhận biết đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Nếu chú không nhận biết, chú sẽ đi sai đường”. Sự hướng dẫn này vô cùng quan trọng. Ngài không hề dạy tôi đọc kinh gì, niệm chú gì, ngài dạy tôi xem Thích Ca Phương Chí, Thích Ca Phổ. Trong Đại Tạng Kinh có, do người triều Đường viết. Sau khi nhận biết rồi mới hiểu, Ngài là con người, chẳng phải là thần, cũng chẳng phải là tiên. Người Ấn Độ xưng là Phật, người xưa xưng là thánh nhân, cùng một ý nghĩa. Phật là gì? Phật có nghĩa là giác ngộ. Thánh là gì? Thánh có nghĩa là hiểu rõ. Quí vị xem hiểu rõ và giác ngộ cùng một ý nghĩa. Người trung quốc tôn xưng Khổng Tử Mạnh Tử là thánh nhân, ở Ấn độ tôn xưng ngài Thích Ca là Phật. Phật chính là bậc thánh nhân mà người xưa nói, Bồ Tát chính là hiền nhân mà người xưa nói. A La Hán người trung quốc gọi là quân tử. Là danh xưng học vị, điều này quí vị cần hiểu rõ ràng, thì quí vị mới thật sự đạt được lợi ích của Phật pháp, quí vị mới biết trong đây không hề có một chút mê tín nào. Đế vương ngày xưa thông minh, nếu mê tín thì sao họ chấp nhận? Từ nước ngoài truyền đến, trí huệ chân thật, giao lưu là thấy bội phục ngũ thể đầu địa thôi, như thế nên mới tiếp nhận.
Ngày nay chúng ta là đệ tử Phật, đã biến Phật giáo thành tôn giáo, có xứng đáng với đức Phật Thích Ca Mâu Ni chăng? Địa vị của đức Phật Thích Ca Mâu Ni là thầy giáo, giống như Khổng Tử, khi còn tại thế, hữu giáo vô loại. Khổng Tử còn nhận chút học phí, đức Phật Thích Ca không nhận học phí, là thầy giáo tình nguyện. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni có địa vị gì? Là thầy giáo tình nguyện ở xã hội đa nguyên văn hóa, thật đáng để người ta tôn kính! Ngày nay đưa Ngài vào tôn giáo, đưa Ngài vào mê tín, những người đệ tử đời hậu thế như chúng ta có đáng chết không hả?
Đạo tràng, tự viện, am đường ngày xưa, vào thời đại Càn Long còn phổ biến dạy học, nơi đó là gì? Là trường học đấy. Tôi nghĩ Phật giáo biến thành tôn giáo, biến thành mê tín, vào khoảng sau thời Gia Khánh, chưa đến ba trăm năm, khoảng hơn hai trăm năm thôi. Thật sự biến chất là vào thời Từ Hy, cho nên tội của Từ Hy rất nặng. Từ Hy cũng là một Phật tử thuần thành, cũng lạy người xuất gia làm thầy, nhưng bà ấy mê tín, ba ta không tin Phật, mà tin quỷ thần, thích xin xăm bói toán, như thế thì chẳng có cách nào nữa. Trước thời Từ Hy, trong cung đình đời Thanh, mời cao nhân của Nho Thích Đạo vào trong cung giảng dạy. Đế vương dẫn theo tần phi, văn võ đại thần, hàng ngày học tập, tiếp nhận giáo dục. Sau khi Từ Hy nắm được chánh quyền, điều lệ này đã bị trừ bỏ, đổi thành gì? Đổi thành xin xăm. Người dân trên làm dưới bắt chước, hoàng thượng thái hậu, lão Phật gia đều thích thứ này, cho nên nhân gian đều học theo xin xăm, không giảng kinh nữa, biến thành việc cầu an cầu siêu mất rồi. Cho nên từ Từ Hy đến nay mới hai trăm năm thôi, Phật giáo chìm đắm như thế đấy. Khiến chúng ta đau lòng quá! Điều này chẳng thể không biết. Chúng ta phải làm sao đây? Nhất định chúng ta phải học theo đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni ở đâu? Ở trong kinh điển. Quí vị xem hàng ngày chúng ta học kinh giáo học rất vui, cuộc sống của chúng ta vô cùng mỹ mãn.
Năm xưa Phương Đông Mỹ tiên sinh nói với tôi: “học Phật là sự hưởng thụ cao nhất của đời người”. Tôi cám ơn thầy giáo. Thật vậy, đời này tôi hưởng thụ đến chỗ tối cao, là do thầy đã dạy tôi. Nếu thầy không dạy, thì chắc là tôi không có duyên với Phật rồi, tôi không thể tiếp xúc với Phật giáo. Tôi giống như đại chúng trong xã hội ngày nay vậy, đối với Phật giáo có thiên kiến, cho rằng là mê tín, cho rằng là tôn giáo, mà là một tôn giáo rất thấp trong tôn giáo. Vì sao vậy? vì đa thần giáo, cái gì cũng lạy. Tôn giáo cao cấp chỉ có một chân thần, tôn giáo thấp thì ai cũng lạy. Điều này sai lầm rất lớn! Nếu không có Thầy Phương sửa đổi, thì miên viễn tôi không thay đổi. Cho nên tôi gặp được ba thầy giáo tốt. Thứ nhất là thầy Phương Đông Mỹ, thứ hai là Chương Gia đại sư. Sau khi Chương Gia đại sư vãng sanh, tôi theo thầy Lý. Theo thầy Phương là lớp vỡ lòng, ba năm theo Chương Gia đại sư là xây dựng nền móng, sau này theo thầy Lý mười năm, giảng kinh thuyết pháp là do Thầy Lý dạy. Con đường này chính xác!
(Trích: Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa, tập 52)