Số mạng tôi không có tiền tài, hay nói cách khác là nghèo khó suốt đời. Không những bần cùng, mà còn không có địa vị xã hội. Không có địa vị gọi là tiện, mạng này là bần tiện, mà còn bần tiện đến cùng cực. Đó là số mạng gì? Số mạng phải đi ăn xin. Điều này tôi cũng biết sơ sơ, nhưng đại sư lại nói rất rõ ràng. Có thể bổ khuyết chăng? Có thể, đại sư nói với tôi. Tôi không hỏi, mà đại sư nói với tôi, có thể thay đổi vận mệnh. Về sau tôi đọc Liễu Phàm Tứ Huấn liền hoát nhiên đại ngộ. Số mạng do đâu mà có? Tu ở đời trước, không phải ở đời này.
Nếu đời trước tu tài bố thí, số mạng trong đời này của quý vị có kho tiền, trong kho có tiền tài. Nếu bố thí nhiều, của trong kho càng nhiều, quý vị ở thế gian này rất giàu có, chính là như vậy. Thế nên điều này không phải ông trời chủ định cho chúng ta, hậu đãi người này bạc đãi người kia, không phải như vậy, hoàn toàn là tự làm tự chịu. Bất luận dùng phương pháp nào đạt được tiền tài, số mạng không có chắc chắn không giữ được, những thứ chúng ta đạt được liền mất đi.
Số mạng có, dùng thủ đoạn không chính đáng đoạt được, đây gọi là tạo tội nghiệp, đạt được bao nhiêu? Nó giảm bớt trong vận mệnh của chúng ta. Ví dụ số mạng quý vị có tài phú một ức, chúng ta dùng cách nói này để ví dụ: Quý vị dùng thủ đoạn bất chính đạt được tài phú, nhiều nhất chỉ đạt được 5000 vạn, còn 5000 vạn khác thì sao? Tổn thất, quý vị tạo tội nên đã tổn thất. Nếu quý vị an phận giữ mình, thì tài phú này nhất định có thể đạt được một ức, nếu quý vị có thể làm việc tốt. Chính mình có tiền tài, có thể bố thí cho người bần cùng, giúp người khác, có thể tiền tài trong số mạng quý vị là một ức sẽ biến thành hai ức. Trong đây có cộng trừ nhân chia, nó linh hoạt chứ không phải cứng ngắc, chúng ta mới hiểu được đạo lý chính là như vậy.
Bố thí pháp được thông minh trí tuệ, trong quá khứ tôi có một chút pháp bố thí, nên hiểu rõ lý lẽ, dễ dạy.
Bố thí vô úy được mạnh khỏe trường thọ, thế nên quý vị thấy người thế gian đều muốn phước báo này. Muốn giàu có, muốn thông minh trí tuệ, muốn mạnh khỏe trường thọ, nhưng không hiểu được phương pháp tu học, nên chịu thiệt rất lớn.
Trong đời quá khứ tu được rất nhiều, đời này đạt được có thể chưa được một nửa, vì sao? Ý niệm sai lầm, thủ đoạn sai lầm, khởi tâm động niệm là tổn người lợi mình. Tham không biết chán lại thêm keo kiệt, như vậy phiền phức sẽ rất lớn, nên đây là tạo nghiệp. Không những giảm bớt tài sản trong số mạng, mà quả báo trong tương lai không tốt. Thế nên lúc đó, đại sư đem những đạo lý này giảng giải cho tôi, tôi đã minh bạch. Đại sư khuyến khích tôi tu cả ba loại loại bố thí: Tài thí, pháp thí, vô úy thí.
TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH GIẢNG DIỄN NGHĨA tập 478.
Xin Thường Niệm Phật