Phật nói với Văn Thù Sư Lợi: “Ta dùng Phật nhãn để tính cũng chẳng tính nổi” .
Phật nhãn chẳng có gì không biết, chẳng có gì không thấy, Phật ở đây nói câu này là lời khiêm tốn, lời khách sáo. Nói với Văn Thù Sư Lợi, nếu Phật dùng Phật nhãn cũng chẳng tính nổi, huống chi là ông! Ráng sức hình dung số người tham gia pháp hội đông đảo tức là nói rõ sự thù thắng trang nghiêm của pháp hội. Hàm ý chứa đựng ở trong ấy là sự quan trọng của pháp hội, vô cùng quan trọng, giảng hết thảy kinh cũng chẳng quan trọng bằng giảng kinh Ðịa Tạng. Việc này cũng giống như việc Tân Gia Ba (Singapore) không ngừng xây dựng, chúng ta thấy khắp đường phố chỗ nào cũng đang xây cất, xây lầu cao, bất luận là xây lầu gì, trước hết phải đắp nền móng vững chắc, Ðịa Tạng pháp môn chính là nền móng, bạn nói có quan trọng không?
Bất luận xây lầu cao bao nhiêu, bất luận hình thức như thế nào, nền móng đều giống nhau, phải vững chắc, phải kiên cố. Nói rõ Phật pháp sâu rộng, pháp môn vô tận, vô lượng pháp môn đều xây dựng trên một nền móng này, chẳng có cơ sở, chẳng có nền móng này thì bất cứ pháp môn nào cũng không thể thành tựu, do đó bạn mới hiểu được tính quan trọng của pháp môn này. Nhiều người đến tham dự như vậy tượng trưng cho pháp môn vô lượng, vô lượng pháp môn đều quy về một cơ sở này. Hết thảy chư Phật tu hành thành Phật, chẳng phải chỉ noi theo một pháp môn thành tựu, môn nào cũng có thể viên thành Phật đạo. Nhưng hết thảy đều xây dựng trên cơ sở, trên căn bản này, phế bỏ cơ sở thì nhất định chẳng thể thành tựu. Chúng ta trong nhiều đời trước, nhiều đời nhiều kiếp coi thường cơ sở này nên chẳng thể thành tựu. Nếu cũng coi thường như cũ, thì đời này niệm Phật chỉ là kết một chút duyên với A Di Ðà Phật mà thôi, vẫn chẳng thể vãng sanh được.
Bạn muốn hỏi đến khi nào thì mới có thể vãng sanh Tây phương Cực Lạc thế giới? Khi nào bạn làm tròn điều thứ nhất trong Tam phước tức là pháp môn Ðịa Tạng này, thì bạn mới có thể vãng sanh. Phía trước tôi đã nói với các bạn rồi, nếu như bạn làm được điều thứ nhất thì vãng sanh Tây phương Cực Lạc thế giới Hạ phẩm; nếu như làm được điều thứ hai, có thể làm được hai điều thì vãng sanh Trung phẩm; có thể làm được cả ba điều thì vãng sanh Thượng phẩm, đây là sự thật. Nếu như nói điều thứ nhất bạn làm không được, nhưng bạn lại làm được điều thứ hai, thứ ba thì chẳng có việc như vậy, đó là giả. Giống như việc xây nhà lầu, tôi chẳng cần nền móng, cũng chẳng cần tầng thứ nhất, tôi chỉ cần xây tầng thứ hai, tầng thứ ba mà thôi, đâu có đạo lý như vậy!
– Trích lục từ: Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh Giảng Ký, Tập 05, HT. Tịnh Không chủ giảng, nhóm Diệu Âm chuyển ngữ.
Hoan nghênh chia sẻ