Điểm quan trọng của việc tu học pháp môn Tịnh Độ chính là xưng niệm danh hiệu đức Phật A Di Đà, nương vào nguyện lực của Ngài và không hoài nghi việc vãng sanh Tịnh Độ.
Điều cấm kị là bạn tuyệt đối không nên dùng quan điểm tu hành của Thánh đạo môn để suy lường pháp môn Tịnh Độ. Chẳng hạn cho rằng:
– Nếu không đạt được tâm thanh tịnh thì làm sao có thể vãng sanh? Nếu không diệt trừ được tham sân si thì làm sao vãng sanh? Hoặc không đọc tụng kinh điển Đại thừa thì làm sao vãng sanh?
Nếu bạn dựa vào những yêu cầu này thì đừng bao giờ bàn đến phần Hạ hạ phẩm trong Quán kinh. Người mà trong Quán kinh đề cập đến tâm họ không thể thanh tịnh nổi, cũng chẳng đọc tụng kinh điển Đại thừa thì làm sao có thể vãng sanh? Người ấy chỉ xưng niệm danh hiệu A Di Đà Phật, thế mà họ liền được vãng sanh!
Cho nên, phần Hạ hạ phẩm trong Quán kinh đã gợi mở cho chúng ta một điều: Nếu luận về tạo tội thì người ấy ác hơn chúng ta rất nhiều; còn nếu nói về thiện căn và sự tu hành thì chúng ta hơn hẳn người ấy, vì lấy quả mà suy ra nhân, ‘muốn biết nhân đời trước, xem sự thọ hưởng ở đời này’. Cả đời họ chỉ tạo ác, đến lúc sắp chết mới gặp được Phật pháp, chúng ta thì đâu có tạo ác nhiều như thế, bình thường, chúng ta còn được gặp Phật pháp, thì đương nhiên thiện căn chắc chắn hơn họ. Thiện căn của người này rất kém cỏi, mà lại tạo tội nhiều như thế thì hậu quả sẽ càng nguy hiểm.
Nếu so với người khi sắp mạng chung không gặp được Phật pháp, thì có lẽ thiện căn của người này hơn người kia một chút, nhưng nếu so với chúng ta thì họ kém chúng ta rất nhiều, người như vậy mà còn được vãng sanh thì tất nhiên chúng ta càng có khả năng được vãng sanh. Nếu luận về sự tu hành thì người ấy chỉ niệm được mười câu; còn nếu nói về tâm trạng thì họ đang hoảng loạn và sợ hãi tột cùng. Chúng ta lúc bình thường mà tâm còn tán loạn, huống chi người đang phải đối mặt với cái chết, tứ đại phân ly, vua Diêm-la sai quỷ từ địa ngục tới bắt, thử hỏi tâm họ không loạn sao được? Nếu đòi hỏi tâm phải thanh tịnh thì người này thanh tịnh làm sao nổi? Họ chỉ một lòng một dạ mong muốn được cứu độ, rồi xưng niệm danh hiệu A Di Đà Phật thì lập tức được vãng sanh. Người như thế còn được vãng sanh thì chúng ta nhất định vãng sanh!
Nhưng so với người ấy thì chúng ta có một điểm không bằng họ, đó là rất nhiều người không dám tin, họ nghi ngờ:
– Miệng xưng danh hiệu Phật thôi mà được vãng sanh hay sao?
Người kia trong lúc sắp chết không còn cách nào khác, nghe thiện tri thức nói: ‘Miệng xưng danh hiệu Phật thì được vãng sanh’, người ấy lập tức hồi tâm, vâng theo lời dạy mà xưng niệm, văn kinh nói: ‘Chí tâm như thế’.
Hi vọng hôm nay sau khi nghe được những lời này, tất cả quý vị lập tức hồi tâm, quy thuận, y giáo phụng hành thì ngay tức khắc quý vị liền hơn hẳn người kia.
Pháp Sư Tịnh Tông – 淨宗法師 – Dharma Master Jingzong
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT.