Suy nghĩ đơn giản một chút, lòng sẽ thanh thản. Tâm tư đơn giản một chút, cuộc sống sẽ không phức tạp.
Trên con đường của cuộc đời mỗi con người, nếu học biết được giản đơn, có thể khiến chúng ta vui vẻ mà cất bước. Nhân sinh muôn sắc, chúng ta chính là cần buông bỏ gánh nặng, cho ánh sáng và niềm vui vào trong hành trang, chọn lấy những điều đẹp đẽ, tích cóp hy vọng làm phong phú hành trình của mình.
Có ba cảnh giới trong đời người, trước tiên là nhìn xa, nhìn xa mới có thể thâu hết cảnh vật trong tầm mắt; tiếp đó là nhìn thấu, nhìn thấu mới có thể nhìn rõ mồn một bản chất của sự vật; sau cùng là xem nhẹ, chỉ khi xem nhẹ lòng ta mới có thể vui vẻ nhẹ nhàng.
Mọi khổ đau, đều do tâm sinh. Nếu bạn không tự tạo ra khổ đau cho mình, người khác cũng không bao giờ có thể gây ra khổ đau cho bạn. Sống đơn giản, đời sẽ tự an yên. Nên biết đủ, mọi thứ sẽ trở nên đơn giản.
1. Tiền để tiêu, biết đủ là phước đức, đòi hỏi quá hóa mệt mỏi.
Tiền là một người chủ tồi tệ, nhưng là một kẻ đầy tớ xuất sắc. Trời cho ta giàu sang sung sướng là chiều chuộng ta để cho ta dễ làm lành; trời bắt ta nghèo khổ lo buồn là mài giũa ta để cho ta kiên gan, bền chí. Tự biết hài lòng với kết quả bằng sự nỗ lực của chính bản thân mới chính là trí tuệ của thành công. Tiền ít tiền nhiều bản thân tự thấy no đủ là được.
2. Nhà để ở, chật hay dẹp là do mình, biết vun vén sẽ rộng.
“Đàn ông xây nhà đàn bà xây tổ ấm” xưa nay chưa bao giờ sai, bạn muốn có một nơi trú ngụ thì dễ, xây một tổ ấm mới là khó. Có người bằng lòng nắm tay đi hết một đời với mình thì dù hoàn cảnh nào cũng là sự mãn nguyện. Nhà to nhà bé bản thân hạnh phúc là được.
3. Xe để đi, an toàn là hạnh phúc, đẹp xấu không bằng bình an.
Xe cũng chỉ là vật chất không phải khoe khoang để đổi lấy hạnh phúc, mọi vật chất chỉ là phương tiện phục vụ cuộc sống chúng ta, đừng để bản thân biến thành nô lệ của nó. Xe to xe nhỏ bình an là được.
4. Tài để dụng, đúng chỗ thành danh, sai nơi thành họa.
Tài ai cũng có, nhưng được sử dụng như thế nào mới là điều quan trọng. Có tài mà không có đức thì tài năng chỉ nhằm phục vụ cho lợi ích của một cá nhân, đối với cuộc đời cũng sẽ chỉ là vô giá trị. Thiên tài và đức hạnh giống như viên kim cương, nó tỏa sáng nhất là lồng trong chiếc khung giản dị. Tài năng không phải để rọi sáng tên tuổi bản thân, mà để mang ánh sáng tới cuộc sống của những người khác.
5. Danh để tạo phúc, hữu danh mang đức, đừng mang danh vô thực.
Con người ta sinh ra lớn lên già cả rồi bệnh tật mất đi. Cát bụi lại trở về cát bụi. Âu cũng là quy luật thường tình của một kiếp người. Một đời dài hay ngắn không tính ở thời gian, mà ở danh lưu truyền. Nhân sinh giữa đời không cầu lương thiện, chỉ cầu không thẹn với lòng. Tạo phúc một kiếp danh mang đời đời.
Cần cù hay siêng năng, thông minh hay tài giỏi, tiền tài hay danh vọng quy chung chỉ là một khái niệm, có người nói đó là thước đo cho thành quả, cũng có thể đúng! Người ta cũng nói khi bạn đạt được tất cả thì đó là bạn làm chủ được cuộc sống.
Đời người tựa như một con sông dài, miệt mài tuôn chảy, lúc nhanh lúc chậm, lúc cuộn trào lúc êm dịu. Năm tháng cũng giống như liều thuốc tự nhiên, giúp ta quên đi nhiều thương tổn.
Chill Radio, st.
Sách ”Ai rồi cũng sẽ bình yên” – nơi an trú dịu êm cho tâm hồn