Đừng nghĩ về quá khứ, cũng đừng trông chờ tương lai, mà hãy sống cho thực tại, an trú trong từng hơi thở Di Đà của chính mình.
Có những vị đồng tu đến nói với tôi rằng:
– ” Trong quá khứ tôi đã làm rất nhiều điều sai quấy, nay rất khó chịu, thường ăn năn, và tôi coi việc bức rức này chính là sám hối”.
Tôi nghe thế liền bảo với họ:
– ” Chẳng phải vậy! Đó thì là tội chồng thêm tội mà thôi. Vì sao? Vì mỗi lần nghĩ đến những tội lỗi của mình thì ấn tượng trong A Lại Da thức sâu thêm 1 nấc, lại tăng thêm 1 lần, cho nên tôi nói quý vị mỗi lần nghĩ đến là phạm thêm 1 lần, tội chồng thêm tội là như vậy. Đây chẳng phải là sám hối chân thật, nên nghiệp chướng của quý vị không cách nào tiêu trừ được. Quý vị học Phật kiểu đó là học điên đảo mất rồi”.
Chúng ta phải biết rằng, Phật pháp khẳng định chẳng áo não, cũng chẳng có bức rức vì quá khứ. Những chuyện trong quá khứ dù là tội lỗi hay việc tốt thì cũng đã qua rồi, kể như xong, đừng nên nghĩ đến nó nữa.
Pháp môn sám hối là như thế này: Ta làm việc sai quấy, nay nhận ra cái lỗi của mình rồi thì ta hướng về mọi người thưa rõ những việc sai quấy này, rồi quyết tâm từ nay về sau chẳng còn làm chuyện sai quấy đó nữa. Đây mới thật sự là chân thật sám hối, sau đó thì liền buông bỏ chẳng nghĩ ngợi đến nữa.
Thay vì cứ mãi ăn năn bức rức về những tội lỗi đã qua, sao quý vị không nghĩ đến A Di Đà Phật? Quý vị cứ luôn nghĩ đến những tội lỗi đó thì là hỏng bét, chúng có tiêu trừ được đâu, lại còn làm trở ngại cho chính mình trên con đường tu hành, tương lai có lẽ nào chẳng bị đoạ vào địa ngục ư? Nay nếu quý vị chân thật nghĩ đến A Di Đà Phật, chân thật niệm A Di Đà Phật, thì tương lai nhất định sẽ được vãng sanh Tây Phương Cực Lạc Thế Giới làm Phật, làm Tổ.
Người chân thật sám hối thì mới có thể gột rửa sạch sẽ những ô uế bên trong tâm địa của chính mình. Như vậy thì mới thành pháp khí, mới có thể nhận lãnh cam lồ pháp vị. Thế nào là nhận lãnh cam lồ pháp vị? Khi tâm địa thật sự thanh tịnh rồi thì vừa nghe pháp, vừa tiếp xúc với Phật pháp liền khai ngộ, đạt được pháp hỷ sung mãn.
Quý vị mặc dù đã tiếp xúc với Phật pháp đã lâu mà chẳng thể khai ngộ, đó là do tâm của quý vị chẳng thanh tịnh nên chẳng cách nào có thể khai ngộ được. Do vậy, quý vị ngàn vạn lần đừng nên bức rức những chuyện xưa cũ đã qua, cũng đừng nghĩ đến những tội nghiệp trước kia. Vì quý vị càng nghĩ đến thì tâm quý vị chắc chắn càng chẳng thể nào thanh tịnh. Chúng ta niệm Phật là nhằm mong chính mình ít nhất có thể đạt đến công phu thành phiến, rồi từ từ đi đến Nhấn Tâm Bất Loạn. Nay quý vị suốt ngày suy nghĩ loạn xạ thì công phu làm sao có thể kết thành phiến cho được chứ?
A DI ĐÀ PHẬT -(())-
– Pháp sư Tịnh Không-