(Lư Lão Sư – một vị tăng đã khai mở thiên nhãn).
Hôm qua tôi được mời đi làm lễ siêu độ cho một thanh niên trẻ, thuộc con nhà giàu có. Ông nội và phụ thân y đều là đại gia.
Trong lúc tổ chức lễ sám, cúng phẩm chưng bày rất phong phú, thịnh soạn. Tôi lên pháp tòa, mới ngồi chưa bao lâu, thì thấy quan Táo thần trong nhà hiện ra, cầm một tám vải trắng, trên viết hai từ: “DÂM BÁO”, đưa cho tôi xem. Tôi xem xong im lặng không nói gì, nhưng trong lòng rất kinh ngạc.
Tôi ngồi trên tòa cao, đọc bài báo cáo, được biết thanh niên này tên Từ Bổn, hưởng dương 25 tuổi, chết không rõ nguyên nhân. Trong lúc tôi dẫn thỉnh vong linh, tôi luôn quan sát xem hồn có tới chăng. Đây là điểm đặc biệt: Nếu tôi thấy linh có tới và đi, tức là làm siêu độ được. Còn không, thì chỉ là biểu hiện giả dối có siêu độ bên ngoài mà thôi.
Tôi đã niệm chú Triệu thỉnh, đốt văn trình báo xong rồi mà vẫn không thấy hồn của tên Từ Bổn tới, bốn bề mênh mông trống rỗng! Nếu cứ thế này thì buổi lễ xem như không thể tiếp tục tiến hành (nếu như là nhà sư khác, thì pháp sự vẫn cứ làm, bởi dù sao người nhà họ đâu ai nhìn thấy gì).
Tôi bèn bắt ấn câu triệu của Mật tông để câu hồn phách, nhưng vong linh vẫn không tới! Chỉ thấy ông Táo thần lò dò tới, công vẫn cầm miếng vải trắng, nêu rõ hai từ: “DÂM BÁO!”
Táo thần là tên thế gian thường gọi, song ông còn có danh khác là “Tư Mệnh Chân Quân”, là vị thần trông coi nhà bếp. Theo âm lịch thì ngày mồng 3 tháng 8 là sinh nhật Táo thần, còn ngày 23 tháng chạp thì Táo thần lên trời, cũng gọi là “thượng thiên ngôn hảo sự, hạ địa báo bình an” (lên trời trình hảo sự, xuống dưới báo bình an).
Táo thần chuyên trông coi về thiện ác, công, tội của mỗi nhà. Hằng năm ông báo cáo lên trời, rồi y theo đó mà định nhân gian qua năm mới phúc họa ra sao, cần tước phúc hay ban phúc, việc này thuộc trên trời định luận, thực ra cũng là chiểu theo luật Nhân quả mà ấn định.
Tôi hỏi Táo thần:
– Vong hồn Từ Bổn hiện đang ở đâu vậy?
Táo thần đáp:
– Không!
Tôi nói:
– Sống là người, chết thành vong, vậy mà ngay cả hồn cũng không, điều này quá vô lý! Có phải ông giấu linh hồn Từ Bổn chăng?
Táo lắc đầu nói:
– Không có!
Tôi ngẩn ngơ. Táo không giấu vong linh Từ Bổn? Mà tôi đã dùng U minh thiệp triệu thỉnh, nếu hồn Từ Bổn hiện ở cõi âm, thì đúng lý phải sớm bay tới đây rồi? Thế nhưng tại sao đợi mãi vẫn không đến? Tôi chuyển sang hoang mang, lòng đầy thắc mắc, vì chẳng cách gì tìm thấy tăm hơi hồn Từ Bổn đâu!
Tại dương gian Từ Bổn đã chết, thế mà lại không tìm ra hắn tại âm gian. Vậy y hiện đang ở đâu? Đến chỗ nào kia chứ? Tôi tự hỏi mãi, trong bốn chỗ: Phong, địa, thủy, hỏa… y đang trụ ở đâu đây?
Tiếp đến tôi lại trì một câu chú, đại ý là: “Nếu có thể tìm được trong vi trần, trong thủy thế giới, trong tất cả tàng thân thế giới vi tế, hễ chỗ nào có… thì xin đều hiển hiện!”…
Nhưng kết quả vẫn là không!
Tôi biết rõ uy lực câu triệu của Mật chú này, vì trong pháp siêu độ triệu thỉnh, Mật chú có trăm ngàn vạn ức đại oai thần lực, nếu đã đọc lên triệu thỉnh… mà không thấy vong đến, thì pháp sự này chẳng cần làm nữa, vì có làm cũng uổng công vô ích. Thế là tôi liền xuống tòa, bảo chủ nhà:
– Không thề tiến hành siêu độ được.
Chủ nhà hỏi:
– Có chỗ nào không đúng ư? Là do tiền không đủ ư?
– Không! Không phải vấn đề tiền, mà là có chuyện rất quái lạ…
– Quái lạ gì hả?
Tôi thật thà nói: Là do khí phận rất lạ, hồn chẳng đến, điều này liên quan đến việc vong linh phạm tội đại ác về dâm dục! Do vậy mà cá nhân tôi không cách chi làm lễ siêu độ được!
Gia chủ xẵng giọng:
– Thầy nói tức cười chưa? Lẽ nào lại thế? Nói vậy không phải quá vô lý ư! Chỉ một lễ siêu độ nhỏ thôi mà thầy không ưa làm thì cứ nói không làm! Đâu cần phải đổ thừa lung tung nào là do: Khí phận, hồn phách và miệt thị con tôi bị dâm báo như vậy? Thầy không làm thì chúng tôi sẽ thỉnh người khác đến làm! Có hề chi đâu?
Tôi chào chủ nhà cùng các thân hữu tại hiện trường rồi ưu tư ra về.
Nghe kể tối đó chủ nhà mời rất nhiều đoàn nổi tiếng khác đến tụng kinh, phối hợp đủ màn diễn tấu với đầy đủ dụng cụ điện tử hiện đại, tạo thành một lễ cầu siêu rất náo nhiệt. Sau đó chủ nhà còn thốt lời chê bai cười nhạo tôi.
Tôi từng vì chuyện siêu độ này mà cảm thấy khó kham, bởi mình đã lên pháp tòa rồi mà lại tuột xuống, còn thốt lời nói với chủ sự là: “Không thể làm lễ siêu độ này!”…
Nói thực, đến bây giờ tôi cũng không thể làm!… Điều này quả thực là chuyện hi hữu, rất hiếm khi xảy ra trong đời tôi!
Tôi biết quá rõ: Vong hồn Từ Bổn không đến! Nếu vong không đến, làm sao tôi có thể tiến hành pháp sự siêu độ được? Do không thể tận mắt thấy vong linh siêu thăng, thì làm sao tôi có thể nói là: Buổi lễ này tiến hành viên mãn tốt đẹp được chứ?…
Tôi rất muốn tìm hiểu linh hồn của anh chàng Từ Bổn này, rốt cuộc là đang ở chỗ nào, bèn bỏ công đi đến miếu Thành hoàng, quyết điều tra cho bằng được mới thôi.
Tôi hỏi Tôn thần Thành hoàng:
– Hồn Từ Bổn đang ở đâu?
Thần hoàng liền kiểm tra, dòm trong sổ thấy không chứng lục (Xin giải thích: Có hai hạng người sau khi chết rồi, không trải qua chứng lục số liệu. Một là: Hạng người tu hành, được trực tiếp siêu thăng, nhưng hạng này tương đối hiếm. Hai là: Hạng đại ác, do phải thọ thảm báo trong địa ngục, nên hình hài thần hồn đều diệt, gọi là: “Hình thần câu diệt” nên vô tư liệu).
Tôi hỏi:
– Vậy thì Từ Bổn được phi thăng rồi ư?
Thành hoàng xác định:
– Đương nhiên là không.
– Vậy… y bị “hình thần câu diệt” rồi ư?
– Điều này hoàn toàn có thể!
Thành hoàng nói: Hiện nay, xét nguyên nhân phạm tội: Sát nhân là đại ác, tà dâm là đại độc, hiếp sát là cực ác, tất phải thọ u báo là chuyện hiển nhiên.