Bà Xuân mẹ ông Thanh đã già lắm rồi. Tuổi đại lão đáng lẽ chỉ hưởng nhàn và nghỉ ngơi. Vậy mà cả xóm xôn xao khi hay tin bà Xuân bị quỷ nhập: Con quỷ này cực kỳ hung dữ, mỗi lần nó nhập vào luôn cử động mạnh khỏe và chuyên môn đòi ăn gà.
Ông Thanh năn nỉ quỷ: Má tui già yếu lắm, không chịu nổi bị nhập hành hạ như vậy đâu, làm ơn xuất ra đi.
Con quỷ cười hô hố: Làm gà cho ta ăn rồi ta xuất.
Cực chẳng đã ông Thanh đành bảo vợ làm gà. Con quỷ ăn xong thì xuất ra. Nhưng rồi tuần nào nó cũng nhập vào bà Xuân, quậy tưng cả nhà và ồn ào đòi ăn.
Nhẫn nhịn hết nổi, ông Thanh phản kháng và cương quyết không làm gà cho quỷ ăn nữa.
Thế là quỷ tuyên bố:
– Không chịu làm gà cho ta ăn thì ta sẽ giết chết gà nhà mi!
Sáng hôm sau, ông Thanh hãi hùng khi chứng kiến bầy gà mình nuôi bị vặn cổ nằm chết la liệt… chỉ còn gà con là được toàn mạng.
Con quỷ còn nhập vào xác mẹ ông, khoe khoang:
– Thấy chưa, ta vừa giết chết đám gà của nhà ngươi đấy!
Chịu hết thấu, ông Thanh đành đi thỉnh một thầy pháp chuyên trị ma. Nghe đồn thầy này rất giỏi.
Thầy tới, con quỷ vẫn ngồi trên ván, tỏ vẻ ngông nghênh, ngó thầy nửa mắt, nó cất giọng đàn ông khàn khàn thách thức:
– Làm gì được ta nào? Ta không sợ trời, không sợ Phật. Trời đánh ta còn không chết, có phép gì giỏi hãy cho ta xem?
Con quỷ xưng nó là giao liên, bị địch treo lên cây me đầu làng xử bắn, khiến nó bị gãy một chân và chết. Giờ nó thành là quỷ cụt giò, không biết ngán hay sợ bất cứ gì.
Thầy lập bàn hương án, vẽ bùa, vòng tay đi đường quyền như các đạo sĩ hay diễn cách tập trung năng lực trong phim, rồi thầy hướng về phía con quỷ chưởng một cái… (lúc này mọi người bu xem đông nghịt ngoài cửa) ai cũng thấy tuy thầy chưởng vô hình, nhưng áo bà Xuân lai bị hất tung lên rất mạnh. Con quỷ liếc mắt nhìn chỗ bị chưởng trên thân mình, cười khẩy, rồi tỏ vẻ thản nhiên khinh thường.
Thầy bèn rút ra một lá bùa, vừa vẽ vừa đọc chú, xong thầy tiến tới đặt trên đầu bà Xuân.
Mọi người đều thấy khói đen bốc nghi ngút trên đầu bà Xuân, con quỷ hét một tiếng rồi xuất ra, bà Xuân ngã xuống xỉu, hồi lâu tỉnh dậy, bà lộ vẻ yếu lão như thường ngày và hoàn toàn không nhớ gì.
Thầy bảo gia đình ông Thanh:
– Con yêu tinh này do là quỷ lâu năm nên hung tợn lắm. Sức tôi không trị nổi hắn. Tạm thời bùa của tôi chỉ có thể trấn áp, cản không cho nó nhập vào bà Xuân khuấy phá trong mười ngày thôi.
Nhưng qua ngày thứ 11, con quỷ sẽ trở lại và nhập vào tác quái, chừng ấy quý vị hãy đi tới chùa X mà thỉnh chư Tăng đến thu phục nó.
Nói xong thầy cuốn gói từ giã, nhất quyết từ chối không chịu lấy một xu.
Đúng như lời thầy phán, sau mười ngày yên ổn thì con quỷ lại nhập vào tiếp. Lần này ông Thanh vội đến chùa X, kể lễ tình cảnh nhà mình và xin Sư trụ trì mở lòng từ bi cứu giùm mẹ ông.
Khi Sư trụ trì tới, con quỷ vẫn ngồi trên ván ngó Sư nửa mắt tỏ vẻ khinh thường và tuyên bố:
– Có phép gì giỏi thì bày ra hết đi! Ta đây không ngán ai, dù là trời hay Phật gì ta cũng chả sợ!
Thầy bèn gọi điện thoại, lịnh cho hai đệ tử mang tượng Quan Âm Thiên Thủ Thiên Nhãn và tượng Hộ pháp tới.
Khi hai đệ tử thỉnh tượng tới, cả ba thầy trò cùng lập bàn hương án, trân trọng làm lễ cung thỉnh chư Phật, Bồ tát, hộ pháp xong, thì đồng tụng chú Đại Bi. Mới đầu con quỷ còn tỏ vẻ ngông nghênh, sau đó nó hét lên:
-Trời ơi, nhức đầu quá! Đừng tụng nữa! Đừng đánh nữa! Tôi sợ rồi!
Hiện thời con quỷ tỏ vẻ rất sợ hãi, hai tay nó ôm đầu, không ngừng rên rỉ, van xin thầy đừng tụng nữa.
Thầy hỏi: Bây giờ có chịu về chùa nghe kinh, tập tu… để siêu thoát không?
Con quỷ liền nhào tới trước tượng Quan Âm, lễ như giã gạo, mồm rối rít thưa:
– Con chịu! Con chịu! Con sợ rồi! Con xin theo Sư về chùa tu. Từ nay không dám quậy phá nữa, xin hãy tha cho con! Xin đừng tụng nữa!
Vừa nói nó vừa lạy tượng Quan Âm không ngừng.
Thế là con quỷ ngoan ngoãn theo quý thầy về chùa tu. Từ đó nhà ông Thanh được yên, cảnh quấy phá không còn xảy ra nữa.
(Kể theo tâm sự độc giả và lời thuật của My Su. Chuyện có thật nhưng tên các nhân vật đã tạm đổi và địa danh không tiết lộ)
Hạnh Đoan – Post 19/7/2019