Chuyện nhân quả - vãng sanh

Câu chuyện lịch sử: Hứa Dung khiêm tốn, nhân hậu

Tượng Đức Phật cầm hoa
🌼🌼 Những năm Hoằng Trị triều Thanh, vùng Chiết Giang có một người giỏi nghề văn chương nức tiếng tên là Hứa Dung. Nhưng anh vô cùng khiêm tốn, chưa bao giờ đem tài năng của mình ra so sánh với người khác, càng không dám ví mình với các bậc thánh hiền thời cổ.
Bấy giờ trong một kỳ thi ở trường dành cho các sĩ tử, một người bạn của Hứa Dung đã lấy trộm bài văn của anh và giành được giải nhất. Người bạn này vênh vênh đắc ý, gặp ai cũng khoe khoang, thậm chí còn ở trước mặt tác giả thực sự của bài văn là Hứa Dung mà tự khoe mình. Nhiều bạn bè cảm thấy bất bình thay cho Hứa Dung, đều muốn đến nói phải trái với người bạn vô sỉ kia. Nhưng Hứa Dung lại ra sức khuyên can mọi người: “Văn chương tao ngộ có quan hệ đến vận mệnh của một người. Vận mệnh của cậu ấy là đỗ đầu thì có quan hệ gì tới năng lực viết văn đâu? Huống hồ rằng bài văn ấy xác thực không phải do tôi viết, mọi người đừng hiểu lầm”. Người bạn vốn đạo văn kia nghe xong câu nói ấy thì mình trần chạy đến trước mặt Hứa Dung nhận lỗi, lại xin thêm bản thảo bài văn. Hứa Dung đã đưa bản thảo tốt nhất của mình cho người bạn này.
Sau này khi có kỳ thi, người bạn có được bản thảo bài văn kia lại nhờ bài văn của Hứa Dung mà nghiễm nhiên đỗ tiến sĩ còn Hứa Dung thì trượt mất. Người bạn này không những không cảm tạ Hứa Dung, mà ngược lại sau khi nhậm chức huyện lệnh thì gặp Hứa Dung còn tỏ ra không quen biết. Tuy nhiên ngay cả như vậy thì Hứa Dung cũng không so đo tính toán với anh ta.
Sau này Hứa Dung thi đỗ tiến sĩ, được đích thân Hoàng đế ban cho chức tuần phủ Sơn Đông, và là quan thượng cấp trực tiếp của người bạn kia. Người bạn ấy không còn mặt mũi nào đến gặp Hứa Dung bèn viết thư cáo ốm. Hứa Dung nhân hậu lại còn an ủi người bạn, vẫn đối đãi với anh ta như trước.
Tác giả: Chu Hiểu Huy chỉnh lý
(Nguồn: Thái Thượng Cảm Ứng Thiên)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *