HT Thượng Trí Hạ Quảng, Thiên Thai Tông

Đức Phật sắp xếp chư Thiên đến cúng dường cơm ăn, áo mặc, nhà ở

HT Thích Trí Hạ Quảng - Niệm Phật đúng pháp
Pháp Ngữ Hòa Thượng Thích Trí Quảng
Quý Tăng Ni tu hạnh Thanh văn không cần quan tâm đến cơm ăn, áo mặc, nhà ở, vì đã có Đức Phật sắp xếp chư Thiên đến cúng dường. Vì vậy, người tại gia mà bắt chước quý thầy bỏ luôn nhà cửa, việc làm, tài sản, chắc chắn sẽ rơi vào cảnh khổ.
Theo tôi, Phật tử tại gia nên xả bỏ tâm vướng mắc với thế gian trong khoảng một vài giờ tụng kinh, nghe pháp, hoặc trong một ngày tu ở chùa để quý vị có khoảng thời gian tối thiểu có thể kết nối với Phật, với Bồ Tát. Vì không chú tâm nghe giảng Phật pháp, không chú tâm tụng kinh, nghĩa là không hướng tâm về Đức Phật thì Phật lực không gia bị, nên tâm quý vị không thanh tịnh, tướng không giải thoát sẽ tác động cho người khác sanh phiền não. Người cư sĩ tu hành phải ráng giữ tâm thanh tịnh bằng cách nương vào một hạnh nào đó, để có thể xả bỏ việc thế gian mới giữ được Phật pháp.
Theo tinh thần Đại thừa, chúng ta phải nương theo Phật, Bồ Tát và Hiền Thánh Tăng mới được giải thoát; vì biết chúng ta không thể tự thanh tịnh, tự sáng suốt được, nên tuyệt đối không theo ác ma. Tự chúng ta không lý giải được giáo pháp, không giải quyết được những vướng mắc trong cuộc sống, nhưng nhờ vị minh sư khai ngộ giúp mình xử lý mọi việc tốt đẹp. Vì vậy, trí tuệ và đạo hạnh còn non kém mà rời bỏ thầy thì không tu được.
Thật vậy, khó tiếp cận được Phật, nên phải nương theo thầy là người tu giải thoát để nhờ thầy chỉ cho chúng ta thấy Phật và Bồ Tát mà tập làm theo hạnh của các Ngài. Khi chúng ta gặp bậc Hiền nhân, tuy chưa phải là Thánh, nhưng họ nói, chúng ta nghe thâm nhập được lời Phật dạy và lòng cảm thấy an vui, cởi bỏ được những ràng buộc khổ đau, cuộc sống trở nên tốt đẹp, thì nên theo. Hoặc tiếp xúc những người bạn tốt, tâm chúng ta cảm thấy nhẹ nhàng, vững niềm tin hơn trên đường đạo; còn bạn xấu luôn làm cho chúng ta chán nản, bất mãn, không muốn tu nữa.
Xưa kia, khi Đức Phật chưa xuất gia, Ngài đã nhận thấy cuộc đời này đáng sợ, dù làm vua quan hay làm gì cũng phải chết thê thảm, vì một khi có quyền lợi vật chất là có ác ma xuất hiện để phá hại. Vì thế, chúng ta thấy người xuất gia hay tại gia mà quan tâm nhiều đến vật chất thì coi chừng đó là ác ma và thế giới của ác ma nhất định sẽ xảy ra xung đột, tranh chấp, nói xấu, giết hại nhau.
Trong khoảng thời gian Đức Phật còn là thái tử điều hành việc triều chính, Ngài đã biết rõ điều này, mọi việc gì cũng đều kẹt vật chất và người ta luôn sẵn sàng tranh giành, giết hại nhau; cho đến các loài trên trái đất này cũng vì miếng ăn mà giết nhau. Đức Phật tự thấy cuộc đời là thế, nên Ngài không muốn dấn thân vào đời, mà nhất quyết thoát ra để không mang món nợ sinh tử truyền kiếp. Nhận thức sâu sắc như vậy, Đức Phật đã xả ly vật chất để tìm về cuộc sống cao quý vĩnh hằng, nhất là Ngài lại biết rõ sự hiện thân của Ngài trở lại thế giới này vì hạnh nguyện cứu khổ độ sanh, chứ không phải trần gian này là thế giới thực của Ngài.
Đức Phật đầu tiên xả bỏ thế gian đi tìm cuộc sống cao quý, xả bỏ đời sống vật chất tìm cuộc sống an lạc. Phật tử vào chùa tu một ngày để mong được an lạc, nhưng lại mang theo tất cả phiền não thế gian là điều nguy hiểm. Quý vị phải dứt khoát tạm gác bỏ một ngày của thế nhân giống như nghỉ một ngày để thư giãn thân tâm, không suy nghĩ việc thế gian, thì ngày hôm sau đi làm việc sẽ thấy sức khỏe tốt hơn, tinh thần sáng suốt hơn. Hoặc tạm nghỉ một tiếng đồng hồ để chú tâm vào việc tụng kinh, niệm Phật. Còn tụng kinh ở chùa nhưng tâm suy nghĩ việc khác là đang rớt vào chùa Tiểu Lôi Âm của ma; tu lâu như vậy, phước không sanh, mà chỉ có phiền não tăng thêm.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *